Thứ Hai, 30 tháng 4, 2012

khúc thụy du , bài hát dành cho tôi

Cuộc đời là một bài hát . ta là chim bói ca. em mãi là anh trăng ngà , phải không em . Em đã đến , đã mang cho tôi tất cả những gì tôi thiếu đi trong cuộc sống ngắn ngủi này , em mang ngọn nến hồng lung linh đầy màu sắc thắp sáng trái tim vốn lạnh lẽo và chai sạm của tôi , để rồi tôi dc sống trong tình yêu của em , sống trong hạnh phúc như một chốn thiên đường .Và em một thiên thần không một vết nhơ uế . Em là ai , là ánh trăng ngà nơi đáy nước , là một câu hát buồn , là một thiên thần mang đến bao hy vọng , và để rồi em đi . Em di mang theo tất cã những gì tôi có , trái tim tôi như không còn gì để đau , không còn gì để nứt nẻ , chai sạm hay co thắt từng cơn . Em mãi là thiên thần của tôi , là hạnh phúc , là niềm vui và là những gì tôi mogn đợi . tôi mất em như tôi mất chính bản thân mình . chiều Den savanh thật buồn , dòng sông sepon  đang cố gằng oành mình đón mãnh trăng vở non nớt của bầu trời đen xám xịt , nếu giờ này còn ở VN anh đang làm gì nhĩ ? tìm vui từ những rom chat .hay uống từng ngụm cafe bên khói thuốc nâu nghi ngút ngẫm lại những gì đã qua . nói là đi cho thoãi mái chứ thật ra chính mình cũng hông biết được ý nghĩa của chuyến đi này . ngày mai về Lao Bão rồi qua Nha Trang , ghé Phan rang m nơi em sống và ta lại đối mặt với ta . đối mặt với những gì còn sót lại . em đã xa ta , không phải vì em không còn yêu ta , em xa ta, đơn giản chỉ vì , em muốn thế . ta sẽ mãi là chú chim bói cá cố gắng tìm ánh trăng ngà trên bầu trời của một thế giới tự do.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét