Thứ Hai, 30 tháng 4, 2012

ở nơi ấy , trà cánh hông còn mang đầy ý nghĩa


giờ đây, bên em tách trà cánh hồng còn nghi ngút khói không em ? tấm chăn củ có còn được sửi ấm , và tình anh còn chút hương vị ngọt ngào nào không ? khi em đến bên anh  tình yêu em thật ấm áp , nồng như tách trà cánh hồng em kể , và ấm áp hơn tấm chăn củ được mua bằng máu của một cô vợ yêu thương chồng . anh cảm nhận nó , đáp trả nó bằng tấm chân tình nhỏ bé của mình . và mang tách trà cánh hồng và tấm chăn ấy đi mãi vào thế giớ tưởng chỉ có trong mơ . anh không tin em vô tình hay em phản bội . tận trong lòng anh cảm nhận em xa anh chĩ vì muốn tốt cho anh . Em đâu có biết những ngày sống không có em là những ngày anh đau đớn nhất . lúc em tìm cách xa anh là nổi đau xé quặn tim gan . anh ngồi đó , vẩn ly cafe đen  , vẩn thuốc Jet quen thuộc và âm hưỡng du dương của bài Khúc Thuy Du ngày em đến . Nhưng sao lạnh lẻo và cô quạnh vô cùng , em ra di . em mang theo tất cả những gì tốt đẹp . những gì hanh phúc và yêu thương , mùi hương ấy , nhưng câu trêu đùa nghịch nghợm ấy , đâu mất rồi em . còn lại cho anh giữa một thế giới thật mà như mơ , một cuộc sống không còn em bên đời nửa , anh sẻ sống tốt hơn , nhưng tốt như thế nào đây em . tốt hơn với chính con người thật của mình sau khi nàm đêm buông xuống , hòa mình vào thé giới online . cái thế giớ mà em đó anh đây gần nhung xa mãi mãi , cái thế giới mà ở đó anh nhìn em bằng ánh mắt nhớ thương nhưng không thể thốt nên lời . có bao giờ một mình em ngồi trầm ngâm hàng giờ mà nhìn vào một khoang không vô định để tìm cái gì mà mình chẵng biết nó từ đâu  , anh cố nhai niềm đau . ngốn từng giọt nước chãy từ tận đáy lòng . hôm ấy em khóc thật nhiều , em hối hận vì những gì em đã mất . em đã có lúc tưỡng chừng như không kiềm chế dc tình yêu dành cho anh mà quay lại . nhưng có lẻ sức mạnh của anh không còn đủ để níu kéo em , anh đa tình . anh rắc rối . anh như chú cá lòng tong theo em mà bám rĩa . anh biết mình chứ , biết cái tôi của mình đã mất . chỉ vì lòng anh không còn là của mình , trái tim anh không còn của chính anh , trong con mắt mọi người anh là cái gì đó khiến họ khinh khi hay ghét bỏ , cái gì đó khiến họ sợ hoặc cười chê , kệ họ . không quan tâm
ngay em đến anh vui mừng hạnh phúc bao nhiêu  thì lúc em đi anh đau đớn tưởng chừng như cỏi chết bấy nhiêu . đâu mất rồi đêm lành em ngồi sau lưng anh vừa mệt vừa buồn ngủ . tay ôm choàng vào anh nhưng lo sợ va ngại ngùng , cái đêm đầu tiên ấy . cái đêm em bên anh để rồi em lấy mất cái mà anh tưỡng chừng như mình không bao giờ còn có được . giá như giờ đây anh được quay trở lại theo thời gian . anh vẩn lựa chọn con đường anh và em cùng chung bước . dù anh biết em lại sẻ ra đi và anh ngồi hằng đêm mà mong chờ dc nghe em hát . được nhìn bé con cười cười khóc khóc trước cái wc . anh nhớ em . nhớ nhiều nhiều nhiều lắm . nhớ tới mức tưỡng chừng như không bao giờ nguôi ngoai đi được . nhưng anh sẻ gượng cười nhìn hạnh phc em đang mang . em chỉ lấy đi của anh những tình yêu chân thành nhất . nhưng em đâu biết em không bao giờ đạt được cái mình mong . anh ngồi đây , ngày qua ngày . giờ qua giờ vẩn yêu em . vẩn hạnh phúc với tinhe yêu dành cho em . vẫn tâm tình với em dù chỉ là trên blog .tưỡng tượng rằng blog này là nick chat zinzin
hay yên bình sống những ngày tốt đẹp . và trong thế giới của dracula anh vẩn yêu em , vẩn sống trong tình yu ấy , dù có ngàn năm hay cả vạn năm . dù có sống hay anh phải nằm trong quan tài lạnh . thì blog này vẩn là nick chat zinzin

khúc thụy du , bài hát dành cho tôi

Cuộc đời là một bài hát . ta là chim bói ca. em mãi là anh trăng ngà , phải không em . Em đã đến , đã mang cho tôi tất cả những gì tôi thiếu đi trong cuộc sống ngắn ngủi này , em mang ngọn nến hồng lung linh đầy màu sắc thắp sáng trái tim vốn lạnh lẽo và chai sạm của tôi , để rồi tôi dc sống trong tình yêu của em , sống trong hạnh phúc như một chốn thiên đường .Và em một thiên thần không một vết nhơ uế . Em là ai , là ánh trăng ngà nơi đáy nước , là một câu hát buồn , là một thiên thần mang đến bao hy vọng , và để rồi em đi . Em di mang theo tất cã những gì tôi có , trái tim tôi như không còn gì để đau , không còn gì để nứt nẻ , chai sạm hay co thắt từng cơn . Em mãi là thiên thần của tôi , là hạnh phúc , là niềm vui và là những gì tôi mogn đợi . tôi mất em như tôi mất chính bản thân mình . chiều Den savanh thật buồn , dòng sông sepon  đang cố gằng oành mình đón mãnh trăng vở non nớt của bầu trời đen xám xịt , nếu giờ này còn ở VN anh đang làm gì nhĩ ? tìm vui từ những rom chat .hay uống từng ngụm cafe bên khói thuốc nâu nghi ngút ngẫm lại những gì đã qua . nói là đi cho thoãi mái chứ thật ra chính mình cũng hông biết được ý nghĩa của chuyến đi này . ngày mai về Lao Bão rồi qua Nha Trang , ghé Phan rang m nơi em sống và ta lại đối mặt với ta . đối mặt với những gì còn sót lại . em đã xa ta , không phải vì em không còn yêu ta , em xa ta, đơn giản chỉ vì , em muốn thế . ta sẽ mãi là chú chim bói cá cố gắng tìm ánh trăng ngà trên bầu trời của một thế giới tự do.