Thứ Sáu, 14 tháng 9, 2012

Tôi là ai mà còn trần gian thế

Hơn 5 tháng đã trôi qua từ ngày anh xa em . Anh viễn tưởng mà nghĩ rằng mình đã bước ra được khỏi cái ngu , cái ngu uất , cái nghẹn ngào hay lời khắc khoải của loài chim bói ca xa xôi ấy , nhưng anh sai rồi . Anh sai trong từ nhận thức , trong suy nghĩ và trong bản chất ngu ngơ của một lão già '' con nít '' em đã xa tôi xa thật rồi , xa vĩnh viễn .Dẫu đã cố yên bình , đã cố hòa mình vào cái thứ tình yêu vô định , nhưng hầu như trong tận đáy lòng vẩn soi mói ở họ một chút của em . Một chút hoang dại , một chút rụt rè e thẹn và một chút hy sinh , cái đêm 11h lạnh giá với một thân hình nhỏ nhoi đang co mình vì lạnh , đang cuối đầu vì thẹn thùng pha lẩn sự mệt mỏi sau hơn 5h đi xe đò để được bên anh  được ép mình vào tấm thân không có gì là ấm áp của anh . anh nhớ em , nhớ em quá !
 Nhớ đến từng hơi thở , từng giọng nói dịu dàng sau chiếc điện thoại nhớ giọng hát ngọt ngào pha lẩn tiếng alo nhỏ nhắn của thiên thần nhỏ hỏi : '' chú khỏe hong ?''
mười bảy tháng từ khi mình biết nhau , yêu nhau rồi bên nhau . Không quá ngắn và cũng chẳng dài em nhỉ .?
mười bảy tháng anh hạnh phúc khi nghe khúc thụy du , khi hút Jet và khi nhấm nháp ly caffe mà nhớ về một người yêu thương lúc nào cũng nghĩ tới mình . Từng giờ , từng phút . bất cứ lúc nào có thể em và anh lại bên nhau , dù chỉ là thỏ thẻ tiếng điện thoại , hay cái hình anh hơi mờ nhạt qua cái wc . cũng khiến anh nhớ và yêu em vô vàn em ạ . Anh đã cố . đã cố hết sức mà vẩn chưa thoát ra được cái '' vũng nước cuộc đời '' mình đa chìm đắm . em là ma nữ , là dracula của anh và....
anh xin lổi em . xin lổi chính mình vì cái '' hâm '' vạn đại . anh im lặng .........................................
 Hãy nói về cuộc đời .......................

Thứ Ba, 1 tháng 5, 2012

Khi em là chim bói cá

chắn hẳn ai đó cũng một vài lần trong đời dc nghe , và được biết đến một bài hát đã đi sau vào lòng người , Khúc Thụy Du _ bài hát từng làm bao nhiêu trái tim chân thành phải rớm nước mắt , một phút bâng quơ bên góc đường , vô tình nghe từ một quán caffe hay đơn giản chỉ là một lần vô tình vào wed . Bài hát ấy , lời ca đậm buồn từ những lời gào thét tuyệt vọng ấy đi sâu vào lòng người , làm rung động bao trái tim chân thành trong tuyệt vọng
Cái hình ảnh '' anh là chim bói cá , em là anh trăng ngà '' mơ mơ , thật thật . với một bên là anh trăng dưới đáy nước , một bên là chú chim bói ca gắn mình trên mặt hồ mãi tìm về bên ánh trăng gần gủi mà xa lạ , lộng lẫy nhưng xa vời . Với chú chim bói cá đáng thương kia trăng chỉ là một sự hoang tưởng trong tuyệt vọng , một niềm vui không bao giờ thỏa mãn .Khúc Thụy Du chỉ là những lời khắc khoải , gào thét của một mối tình tuyệt vọng , vậy nếu như khi '' anh là ánh trăng ngà , em là chim bói cá '' thì thế nào ?
 Phải chăng ''em như chim bói cá , lao xuống mãi hồn ta . đậu cành sen tháng hạ . Lung lay cánh sao xa ''
  Ngược lại với những lời gào thét như tuyệt vọng của Khúc Thụy Du khi ta nghe Quang Dũng với những lời ca đầy ắp hạnh phúc lẩn trong đau thương trong bài hát Trái Tim Đau . hình ảnh chim bói cá giờ đây lại là một '' đầy trần mưa da thịt , vào đói khát muôn thu '' chim bói cá khi là em sao mà mãnh liệt , mà khát vọng và tràn đầy hạnh phúc đến thế ?
Khác hoàn toàn khi anh là chim bói cá , chỉ đúng mơ bóng trăng là em đang đưới đáy nước ảo huyền kia . Giờ em là chim bói cá , để rồi em cho tôi biết thế nào là yêu cuồng nhiệt , là hạnh phúc , là một chốn hoan ca
để rồi ; em đến , em đi và để lại cho ta một nổi buồn vô hạn .

Thì thôi , thà là em hãy là anh trăng ngà , để tôi mãi là chú chim bói cá đứng bên em mà thầm mơ thầm đợi . Hãy để tôi là chim bói cá , với tiếng gào thét tuyện vọng nhìn đáy nước , để tìm mình sau những khúc hát mãi buồn .......

Thứ Hai, 30 tháng 4, 2012

ở nơi ấy , trà cánh hông còn mang đầy ý nghĩa


giờ đây, bên em tách trà cánh hồng còn nghi ngút khói không em ? tấm chăn củ có còn được sửi ấm , và tình anh còn chút hương vị ngọt ngào nào không ? khi em đến bên anh  tình yêu em thật ấm áp , nồng như tách trà cánh hồng em kể , và ấm áp hơn tấm chăn củ được mua bằng máu của một cô vợ yêu thương chồng . anh cảm nhận nó , đáp trả nó bằng tấm chân tình nhỏ bé của mình . và mang tách trà cánh hồng và tấm chăn ấy đi mãi vào thế giớ tưởng chỉ có trong mơ . anh không tin em vô tình hay em phản bội . tận trong lòng anh cảm nhận em xa anh chĩ vì muốn tốt cho anh . Em đâu có biết những ngày sống không có em là những ngày anh đau đớn nhất . lúc em tìm cách xa anh là nổi đau xé quặn tim gan . anh ngồi đó , vẩn ly cafe đen  , vẩn thuốc Jet quen thuộc và âm hưỡng du dương của bài Khúc Thuy Du ngày em đến . Nhưng sao lạnh lẻo và cô quạnh vô cùng , em ra di . em mang theo tất cả những gì tốt đẹp . những gì hanh phúc và yêu thương , mùi hương ấy , nhưng câu trêu đùa nghịch nghợm ấy , đâu mất rồi em . còn lại cho anh giữa một thế giới thật mà như mơ , một cuộc sống không còn em bên đời nửa , anh sẻ sống tốt hơn , nhưng tốt như thế nào đây em . tốt hơn với chính con người thật của mình sau khi nàm đêm buông xuống , hòa mình vào thé giới online . cái thế giớ mà em đó anh đây gần nhung xa mãi mãi , cái thế giới mà ở đó anh nhìn em bằng ánh mắt nhớ thương nhưng không thể thốt nên lời . có bao giờ một mình em ngồi trầm ngâm hàng giờ mà nhìn vào một khoang không vô định để tìm cái gì mà mình chẵng biết nó từ đâu  , anh cố nhai niềm đau . ngốn từng giọt nước chãy từ tận đáy lòng . hôm ấy em khóc thật nhiều , em hối hận vì những gì em đã mất . em đã có lúc tưỡng chừng như không kiềm chế dc tình yêu dành cho anh mà quay lại . nhưng có lẻ sức mạnh của anh không còn đủ để níu kéo em , anh đa tình . anh rắc rối . anh như chú cá lòng tong theo em mà bám rĩa . anh biết mình chứ , biết cái tôi của mình đã mất . chỉ vì lòng anh không còn là của mình , trái tim anh không còn của chính anh , trong con mắt mọi người anh là cái gì đó khiến họ khinh khi hay ghét bỏ , cái gì đó khiến họ sợ hoặc cười chê , kệ họ . không quan tâm
ngay em đến anh vui mừng hạnh phúc bao nhiêu  thì lúc em đi anh đau đớn tưởng chừng như cỏi chết bấy nhiêu . đâu mất rồi đêm lành em ngồi sau lưng anh vừa mệt vừa buồn ngủ . tay ôm choàng vào anh nhưng lo sợ va ngại ngùng , cái đêm đầu tiên ấy . cái đêm em bên anh để rồi em lấy mất cái mà anh tưỡng chừng như mình không bao giờ còn có được . giá như giờ đây anh được quay trở lại theo thời gian . anh vẩn lựa chọn con đường anh và em cùng chung bước . dù anh biết em lại sẻ ra đi và anh ngồi hằng đêm mà mong chờ dc nghe em hát . được nhìn bé con cười cười khóc khóc trước cái wc . anh nhớ em . nhớ nhiều nhiều nhiều lắm . nhớ tới mức tưỡng chừng như không bao giờ nguôi ngoai đi được . nhưng anh sẻ gượng cười nhìn hạnh phc em đang mang . em chỉ lấy đi của anh những tình yêu chân thành nhất . nhưng em đâu biết em không bao giờ đạt được cái mình mong . anh ngồi đây , ngày qua ngày . giờ qua giờ vẩn yêu em . vẩn hạnh phúc với tinhe yêu dành cho em . vẫn tâm tình với em dù chỉ là trên blog .tưỡng tượng rằng blog này là nick chat zinzin
hay yên bình sống những ngày tốt đẹp . và trong thế giới của dracula anh vẩn yêu em , vẩn sống trong tình yu ấy , dù có ngàn năm hay cả vạn năm . dù có sống hay anh phải nằm trong quan tài lạnh . thì blog này vẩn là nick chat zinzin

khúc thụy du , bài hát dành cho tôi

Cuộc đời là một bài hát . ta là chim bói ca. em mãi là anh trăng ngà , phải không em . Em đã đến , đã mang cho tôi tất cả những gì tôi thiếu đi trong cuộc sống ngắn ngủi này , em mang ngọn nến hồng lung linh đầy màu sắc thắp sáng trái tim vốn lạnh lẽo và chai sạm của tôi , để rồi tôi dc sống trong tình yêu của em , sống trong hạnh phúc như một chốn thiên đường .Và em một thiên thần không một vết nhơ uế . Em là ai , là ánh trăng ngà nơi đáy nước , là một câu hát buồn , là một thiên thần mang đến bao hy vọng , và để rồi em đi . Em di mang theo tất cã những gì tôi có , trái tim tôi như không còn gì để đau , không còn gì để nứt nẻ , chai sạm hay co thắt từng cơn . Em mãi là thiên thần của tôi , là hạnh phúc , là niềm vui và là những gì tôi mogn đợi . tôi mất em như tôi mất chính bản thân mình . chiều Den savanh thật buồn , dòng sông sepon  đang cố gằng oành mình đón mãnh trăng vở non nớt của bầu trời đen xám xịt , nếu giờ này còn ở VN anh đang làm gì nhĩ ? tìm vui từ những rom chat .hay uống từng ngụm cafe bên khói thuốc nâu nghi ngút ngẫm lại những gì đã qua . nói là đi cho thoãi mái chứ thật ra chính mình cũng hông biết được ý nghĩa của chuyến đi này . ngày mai về Lao Bão rồi qua Nha Trang , ghé Phan rang m nơi em sống và ta lại đối mặt với ta . đối mặt với những gì còn sót lại . em đã xa ta , không phải vì em không còn yêu ta , em xa ta, đơn giản chỉ vì , em muốn thế . ta sẽ mãi là chú chim bói cá cố gắng tìm ánh trăng ngà trên bầu trời của một thế giới tự do.