Thứ Sáu, 14 tháng 9, 2012

Tôi là ai mà còn trần gian thế

Hơn 5 tháng đã trôi qua từ ngày anh xa em . Anh viễn tưởng mà nghĩ rằng mình đã bước ra được khỏi cái ngu , cái ngu uất , cái nghẹn ngào hay lời khắc khoải của loài chim bói ca xa xôi ấy , nhưng anh sai rồi . Anh sai trong từ nhận thức , trong suy nghĩ và trong bản chất ngu ngơ của một lão già '' con nít '' em đã xa tôi xa thật rồi , xa vĩnh viễn .Dẫu đã cố yên bình , đã cố hòa mình vào cái thứ tình yêu vô định , nhưng hầu như trong tận đáy lòng vẩn soi mói ở họ một chút của em . Một chút hoang dại , một chút rụt rè e thẹn và một chút hy sinh , cái đêm 11h lạnh giá với một thân hình nhỏ nhoi đang co mình vì lạnh , đang cuối đầu vì thẹn thùng pha lẩn sự mệt mỏi sau hơn 5h đi xe đò để được bên anh  được ép mình vào tấm thân không có gì là ấm áp của anh . anh nhớ em , nhớ em quá !
 Nhớ đến từng hơi thở , từng giọng nói dịu dàng sau chiếc điện thoại nhớ giọng hát ngọt ngào pha lẩn tiếng alo nhỏ nhắn của thiên thần nhỏ hỏi : '' chú khỏe hong ?''
mười bảy tháng từ khi mình biết nhau , yêu nhau rồi bên nhau . Không quá ngắn và cũng chẳng dài em nhỉ .?
mười bảy tháng anh hạnh phúc khi nghe khúc thụy du , khi hút Jet và khi nhấm nháp ly caffe mà nhớ về một người yêu thương lúc nào cũng nghĩ tới mình . Từng giờ , từng phút . bất cứ lúc nào có thể em và anh lại bên nhau , dù chỉ là thỏ thẻ tiếng điện thoại , hay cái hình anh hơi mờ nhạt qua cái wc . cũng khiến anh nhớ và yêu em vô vàn em ạ . Anh đã cố . đã cố hết sức mà vẩn chưa thoát ra được cái '' vũng nước cuộc đời '' mình đa chìm đắm . em là ma nữ , là dracula của anh và....
anh xin lổi em . xin lổi chính mình vì cái '' hâm '' vạn đại . anh im lặng .........................................
 Hãy nói về cuộc đời .......................